Quả thế, cha mẹ là người thầy đầu tiên trong cuộc đời mỗi chúng ta, từ khi lọt lòng mẹ chúng ta được sự chăm sóc, dạy dỗ và khuyên bảo của cha mẹ. Cho nên, người mẹ luôn chỉ bảo cho con cái những thứ tốt đẹp nhất, như là hành trang để con bước vào đời với
Người thầy đầu tiên của Nguyễn Sіnh Cung ( tên khai sіnh của Bác Hồ ), ᵭồng thời cũng là người cha Nguyễn Sіnh Sắc, một tấm gương sáng về ý chí vượt khό vươn lên trong học vấn và người thầy mẫu mực trong dạy chữ và dạy người .Bạn đɑng xem : Người thầy giáo
Người Việt thường có câu “Không thầy đố mày làm nên” để nói về công lao dạy dỗ của người thầy trong mỗi cuộc đời con người. Vì vậy, sau hai ngày đầu Xuân “tết Cha”, “tết Mẹ”, người Việt đã dành ngày mùng 3 tết Thầy. Đây được xem là một nét đẹp truyền thống thể hiện tinh thần “Tôn
Vì cha mẹ là người thầy đầu tiên của con cái, đồng thời cũng là người có ảnh hưởng lớn nhất đến những đứa trẻ. Tuy nhiên, việc giáo dục trẻ nhỏ không phải một sớm một chiều.
2. Không tắm chung với trẻ. Khi trẻ lớn hơn, cha mẹ nên tránh tắm chung với trẻ, đặc biệt là trẻ sau ba tuổi. Nếu lo lắng trẻ không thể tự tắm, bạn có thể nhờ bố mẹ cùng giới hỗ trợ tắm cho con. 3. Ngủ riêng. Cha mẹ cho con đi ngủ cùng là chuyện bình thường, nhưng
Cha mẹ chính là thầy cô giáo đầu tiên của em bé. Khi cha mẹ nói chuyện với trẻ, hát cho trẻ nghe, đọc cho trẻ nghe, tạo ra những trải nghiệm kích thích này, đã tạo ra sự thôi thúc học tập này - tất cả mạng lưới này mạng này đang được phát triển trong não.
B2R5. Sức ảnh hưởng của người cha trong quá trình trưởng thành của trẻ thực sự quan trọng hơn nhiều so với bạn nghĩ. Trẻ có tự tin hay không, có mạnh mẽ hay không, có phát triển đúng đắn hay không, là hoàn toàn không thể thiếu vắng bóng dáng người cha trong đó. Pexels Một nhà văn đã từng diễn thuyết Là cha mẹ, thành tựu lớn nhất là nuôi dạy được những đứa trẻ hòa nhập vào thế giới. Một cuộc khảo sát đã được thực hiện trên Internet như sau Nếu ông bố nào không thể chăm sóc con nhỏ với thời gian 12 giờ trong một tuần thì sẽ bị tước danh hiệu làm cha, bạn có ủng hộ quan điểm này không? Kết quả khảo sát cho thấy Tỷ lệ ủng hộ đạt đến 79%, nhận được nhiều phiếu đồng ý vượt trên cả phiếu phản đối. Nhưng khi ban tổ chức chương trình phỏng vấn một số đứa trẻ, trong đó có câu trả lời của 3 em đã gây bất ngờ rằng Không đồng ý, không ủng hộ. Và lý do là Bởi vì ông ấy là bố của cháu; Bố cháu mãi mãi là người bố tốt nhất; Bố cháu làm việc cả tuần vất vả, thật khó khăn. Trước lời này của con trẻ, ông bố hạnh phúc ấy đã xúc động chia sẻ Vốn nghĩ rằng tất cả các đứa trẻ đều sẽ nói đồng ý, nhưng không ngờ lại nhận được câu trả lời thẳng thắn đầy chân thành như thế này của con mình. Bản thân làm bố cũng không nghĩ tới điều này, vì bình thường có khá ít thời gian chăm con; vậy mà trong tâm con mình vẫn cảm kích và đưa ra nhận xét ấm áp như vậy. Sức ảnh hưởng của người cha trong quá trình trưởng thành của trẻ thực sự quan trọng hơn nhiều so với bạn nghĩ. Trẻ có tự tin hay không, có mạnh mẽ hay không, có phát triển đúng đắn hay không, là hoàn toàn không thể thiếu vắng bóng dáng người cha trong đó. Pexels Jenny Elim, tác giả chuyên về chăm sóc và giáo dục trẻ em Hoa Kỳ từng nói Không sợ trẻ nhỏ có thiếu sót, mà điều đáng sợ nhất là sự thiếu đúng đắn trong phương pháp dạy dỗ và quan niệm giáo dục gia đình của các bậc cha mẹ. Vì sinh lý và tâm lý của trẻ chưa đủ trưởng thành, nên hầu như tất cả các phản ứng với thế giới bên ngoài đều dựa trên phản ứng tự nhiên và bắt chước. Vì vậy cha mẹ cần kiên nhẫn dẫn dắt từng bước, đồng thời dạy con thế nào thì mình làm gương thế ấy. Đây chính là hành trang quý giá nhất trên con đường trưởng thành cho con trẻ. Đối với trẻ con thì nên nhẫn nại nhiều hơn và ít trách mắng hơn, thấu hiểu và lắng nghe, dẫn dắt và khích lệ nhiều hơn. Hãy để trẻ con có cơ hội cùng tham gia những hoạt động gia đình, bồi dưỡng tâm hồn trẻ để trẻ hiểu được thế nào là tấm lòng chân thành và một trái tim biết ơn. Dĩ nhiên có đầy đủ điều kiện vật chất cũng rất quan trọng trong việc nuôi dưỡng trẻ nhỏ, khi chúng ta rót vào tâm hồn trẻ sự chân thành và tình yêu thương, tương lai nhất định trẻ cũng hiểu được thế nào là trân quý bản thân và yêu cuộc sống, càng dễ dàng hiểu được sự tôn trọng, và cảm ơn sự phó xuất của người khác. Cha mẹ yêu thương con cái của mình, đó chính là bản năng bẩm sinh. Thậm chí đại đa số các bậc cha mẹ ở Châu Á còn dành cả cuộc đời để sống vì con cái của mình. Vì để con cái được ăn no mặc ấm, họ đều không ngần ngại gánh lấy trách nhiệm và áp lực trên vai, sẵn sàng ôm đồm tất cả mọi chuyện, quả là một đời vì con vì cháu. Nhưng, chúng ta cũng biết rằng, những kinh nghiệm do giáo dục không phù hợp thường lưu lại nhiều bài học đau đớn và sâu sắc. Các chuyên gia chăm sóc và giáo dục trẻ em chia sẻ Những năm đầu đời của trẻ nhỏ rất quan trọng, khi trẻ trước 6 tuổi, chúng ta cần dạy chúng những phép tắc trong hành xử, để chúng hiểu được điều gì có thể làm và điều gì không được phép làm. Từ nhỏ đã có nề nếp, trẻ tự nhiên sẽ biết trân trọng bản thân và trân trọng những thành viên khác trong gia đình, sẽ không tự dưng làm tổn hại bản thân cũng chính là không bao giờ làm tổn hại người khác, dìu dắt và giáo dục trẻ theo cách phù hợp hiệu quả hơn nhiều so với việc để chúng lớn lên không nghe lời rồi mới áp dụng kỷ luật và la mắng. Giáo sư Stephen Baskerville của Đại học Howard cho biết Về cơ bản, mọi vấn đề xã hội quan trọng đều liên quan đến việc con cái thiếu cha. Bạo lực, tội phạm, nghiện ma túy, nghiện rượu, mang thai ở tuổi vị thành niên, tự tử, đều liên quan trực tiếp đến việc thiếu sự giáo dục từ người cha. Chúng ta đều biết rằng, không gì có thể thay thế được vai trò của người cha trong gia đình. Sức ảnh hưởng của người cha trong quá trình trưởng thành của trẻ thực sự quan trọng nhiều hơn bạn nghĩ. Trẻ có tự tin hay không, có mạnh mẽ hay không, có phát triển đúng đắn hay không, hoàn toàn không thể thiếu vắng bóng dáng người cha. Về phương diện này thì tôi có một trải nghiệm thực tế Gia đình tôi khá đơn chiếc, vợ chồng sống riêng không có ông bà hay cô chú bác bên cạnh, công việc của chồng tôi lại thường đi công tác xa nhà. Khi ấy con trai tôi mới hơn 1 tuổi, chỉ mới chập chững biết đi. Dẫu tôi cố gắng hết sức dạy dỗ con từ cả hai vai trò cha và mẹ để bù đắp sự vắng nhà thường xuyên của cha, dẫu tôi muốn cậu bé mạnh mẽ thế nào thì kết quả dường như ngược lại. Bình thường thì cậu bé cũng vui chơi bình thường và cũng khá hòa đồng. Nhưng trong suốt một thời gian dài, hễ khi nào cậu đang đi dạo cùng tôi, chỉ cần thấy từ xa một bóng dáng cao lớn của bất cứ một người đàn ông nào, thì cậu bé lập tức dừng lại và nép sát vào chân tôi, mặt cũng giấu vào chân mẹ mà không dám bước tiếp. Dỗ kiểu nào cậu cũng không chịu đi cho đến khi bóng dáng người đàn ông kia khuất dần. Rõ ràng là cậu bé mất tự tin và trở nên nhút nhát khi thiếu sự chăm sóc và dạy dỗ thường xuyên của cha. Thậm chí còn hình thành một “nỗi sợ vô hình”; điều này ít nhiều cũng ảnh hưởng đến tính cách sau này của cậu, một trong những khiếm khuyết ấy là khả năng giao tiếp với người khác và cộng đồng. Cao Nguyên
Cha mẹ – người thầy đầu tiên dạy ta nói chữ yêu thương, chữ ba, chữ mẹ… dạy ta các kỹ năng dùng đũa, dùng thìa ăn cơm, quét nhà, đạp xe,… Cha mẹ là người để ta mãi ghi nhớ câu “Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi” – SINH, CÚC, PHỦ, SÚC, TRƯỞNG, DỤC, CỐ, PHỤC, PHÚC. Ý nghĩa của 9 chữ đó như sau * SINH là sinh đẻ * CÚC là đùm bọc * PHỦ là vỗ về * SÚC là cho bú mớm * TRƯỞNG là nuôi nấng, bồi bổ để con khôn lớn trưởng thành * DỤC là dạy bảo điều hay lẽ phải * CỐ là theo dõi săn sóc * PHỤC là khuyên răn, giáo dục * PHÚC là che chở, giữ gìn. Hàng năm, cứ đến dịp 20-11, chúng ta lại bận bịu với những món quà tri ân đến những người thầy cô giáo – những người đã và đang trang bị những kiến thức để ta đến với tiếp cận với nền văn minh rộng lớn của nhân loại. Tuy nhiên, ít ai có thể nhớ rằng, Cha mẹ Người thầy đầu tiên, và họ cũng xứng đáng được tôn vinh trong ngày lễ đặc biệt này. Từ lúc sanh ra, bước chân đầu tiên, câu nói đầu tiên, bài tập viết đầu tiên luôn có hình bóng cha mẹ của chúng ta ở mẹ là những người dạy cho ta những câu nói bi bô đầu tiên Ba ơi, mẹ ơi,…’, uốn nắn từng câu từng chữ, dạy ta phải biết vâng, dạ với người lớn, dịu dàng với em nhỏ, dạy ta nói xin lỗi’ mỗi khi làm sai và cảm ơn’ mỗi khi nhận được sự giúp đỡ. Những bài học làm người đầu tiên, nếu không có cha mẹ, sẽ chẳng ai dạy ta điều đó, cha mẹ chính là người thầy đầu tiên của mỗi con cha, người mẹ là 2 người thầy dạy con những bài học đầu tiên, Ảnh Internet Cha mẹ chính là người dạy cho ta biết thế nào là thiện – ác qua những câu chuyện cổ tích, họ dạy phải yêu thương những người người có hoàn cảnh khó khăn, không xa lánh những người có bệnh hiểm nghèo, đùm bọc những người thiệt thòi trong cuộc sống, biết tự phân biệt đâu là đúng, là sai, biết đứng ra bảo vệ lẽ phải, luôn sống hết mình vì mơ ước và đam mê và tránh xa những cám dỗ của cuộc mẹ là người dù ta có trưởng thành, khi gặp khó khăn vẫn có thể đến bên để học những kinh nghiệm sống, những lời khuyên và những hổ trợ mãi mãi. Người thầy dạy con mọi điều trong cuộc sống Cha mẹ cũng chính là những người dạy ta phải biết khiêm tốn, phải biết kiên trì chờ đợi thời cơ, biết khi nào cần phải nhịn’ để nhận điều lành’ nhưng cũng phải biết vùng lên khi cần, không được vội vàng hấp tấp nhưng cũng không được lề mề, chậm chạp. Cha mẹ dạy phải lấy chữ nhẫn’ làm đầu, chữ tâm’ làm gốc để ta có thể sống tốt trong cuộc sống về sau. Và chính cha mẹ cũng là người thầy theo ta suốt cuộc đời này- Ảnh Internet Cả cuộc đời cha mẹ luôn đau đáu hai chữ dạy con’, làm sao để con sau này có cuộc sống no đủ, vẹn tròn, dù có lớn đến đâu, con cái vẫn cần được cha mẹ ở bên chỉ bảo, răn dạy, học không bao giờ là thừa và học từ mẹ cha cũng không bao giờ là đủ. Cha mẹ chính là người thầy suốt đời của con cái. Ngày nhà giáo Việt Nam 20/11, xin tôn vinh và tri ân cho những ai đang làm cha, làm mẹ, những người được coi là người thầy đầu tiên và suốt đời của con. BÀI THƠ CHÚC MỪNG MẸ NHÂN NGÀY 20-11 Thơ Nguyễn Đình Huân Nhớ ngày xưa mẹ cũng là cô giáo. Người đưa đò vượt qua bão qua giông. Đã chung tay vun bón những nụ hồng. Vì tương lai em thơ không quản ngại. Bao mùa đông bấy nhiêu mùa hoa cải. Mẹ già rồi tóc còn lại bạc phơ. Chân đã chậm mắt mẹ cũng đã mờ. Cho con gọi mẹ là cô mẹ nhé. Nhớ ngày xưa khi con là em bé. Lúc tới trường con gọi mẹ là cô. Khi ở nhà là con trẻ ngây thơ. Mẹ ấp ủ cho giấc mơ con lớn. Mẹ tảo tần chăm lo con hôm sớm. Trong vườn nhà con bắt bướm vui chơi. Ở trong lớp mẹ dạy dỗ từng lời. Uốn nét chữ sửa dáng ngồi ngay ngắn. Khi lớn lên con thấy mình may mắn. Lúc ở nhà mẹ chắc chắn yêu thương. Mẹ là cô dạy dỗ lúc ở trường. Xin chúc mẹ ngày hiến chương nhà giáo. Các nội dung liên quan Con trưởng thành, giỏi hơn bạn cùng trang lứa nhờ cha mẹ làm 5 điều sau FPT AfterSchool đồng hành cùng phụ huynh hướng nghiệp công nghệ cho con Nguồn
Cuốn sách Cha Mẹ Là Người Thầy Đầu Tiên Tốt Nhất của tác giả Thôi Hoa Phương là sự kết hợp của ba phương pháp giáo dục tốt nhất trên thế giới có ý nghĩa hết sức quan trọng đối với trẻ từ 0-6 tuổi. Cuốn sách này chia sẻ những tinh hoa trong phương pháp và kinh nghiệm giáo dục thực tiễn, định hướng cho cha mẹ cách giáo dục trẻ một cách khoa học ngay từ thời kì đầu, để bồi dưỡng những phẩm chất tốt đẹp, phát huy tiềm năng trí tuệ, giúp trẻ có những khởi đầu thắng lợi. Albert Einstein từng nói “Mọi trẻ em khi sinh ra đều là thiên tài, thế nhưng trong những giai đoạn bắt đầu tìm hiểu và học hỏi, những phương pháp giáo dục sai lầm có thể giết chết cái chất thiên tài sẵn có trong các bé”. Đối với các em, cha mẹ chính là người thầy đầu tiên, người thầy cuối cùng, cũng là giáo viên mầm non tốt nhất. Chính vì vậy, quan niệm cũng như phương pháp giáo dục của cha mẹ có ảnh hưởng trực tiếp đến sự trưởng thành của trẻ. Mỗi bậc cha mẹ đều nên hiểu rằng, trẻ nhỏ đang ở trong giai đoạn hình thành của phẩm chất đạo đức và những thói quen hành vi, chúng rất giỏi bắt chước theo hành động và lời nói của người lớn, đồng thời lấy lời nói và hành động của cha mẹ làm tấm gương để mình học tập. Cho nên, cha mẹ hãy là một tấm gương tốt cho trẻ. Trên thực tế, cha mẹ chính là tấm gương của trẻ nhỏ, những truyền ngôn từ cha mẹ là cách giáo dục hiệu quả và sinh động nhất đối với trẻ nhỏ. Khi đối mặt với muôn vàn những vấn đề của trẻ nói dối, cẩu thả, ăn cắp, đố kỵ, nhút nhát…., cha mẹ cần có tinh thần lạc quan, tích cực và những đối sách kịp thời, khoa học. Để giúp các bậc cha mẹ có thể nắm bắt một cách nhanh chóng những phương pháp và quan niệm giáo dục đúng đắn, cuốn sách này tuyển chọn ba quan niệm và phương pháp giáo dục xuất sắc nhất trên thế giới Phương pháp giáo dục của Karl Weter, Phương pháp giáo dục của Maria Montessori, Phương pháp giáo dục và bồi dưỡng kĩ năng cho trẻ.
"Mẹ con là bác sĩ nha khoa, nhưng con chưa nói hết..."Chị Hà Hai Bà Trưng, Hà Nội có con gái vừa tốt nghiệp lớp 5. Vì là năm cuối cấp, ban đại diện cha mẹ học sinh đề xuất tổ chức một buổi liên hoan chia tay long trọng tại nhà hàng. Đây cũng là lần đầu tiên toàn bộ phụ huynh của lớp có cơ hội trò chuyện, giao lưu."Buổi liên hoan rất hoành tráng. Sân khấu kết hoa, treo ảnh các thành viên trong lớp, màn hình LED chiếu lại những khoảnh khắc quý giá từ khi các con mới chập chững vào lớp 1 cho đến khi phổng phao chuẩn bị bước vào tuổi dậy thì. Một MC chuyên nghiệp được thuê dẫn dắt, hoạt náo chương cả đều hoàn hảo cho đến khi MC mời các con lên sân khấu và giới thiệu con đến đây với ai, bố mẹ con làm nghề gì", chị Hà kể lời chị Hà, rất nhiều học sinh không biết bố mẹ làm nghề gì. Nhưng các cháu lại biết rõ bố mẹ làm chức vụ gì. Các cháu hồn nhiên khoe bố con làm giám đốc, mẹ con làm trưởng phòng, bố con là chủ tịch hội đồng quản trị. Phụ huynh ngồi dưới sân khấu vỗ tay tán thưởng, reo hò không ngừng."Tôi nhận ra tình hình không ổn khi các cháu giới thiệu sau có biểu hiện so đo. Các cháu có bố mẹ chỉ làm công việc bình thường như bán hàng online hay nhân viên văn phòng bị áp lực, nói rất nhỏ và nhanh nghề nghiệp của bố mẹ cho xong. Còn những cháu có bố mẹ ở địa vị xã hội cao thì tỏ ra rất tự cháu tự tin giới thiệu "Mẹ con làm bác sĩ nha khoa". MC nghĩ cháu đã nói xong nên chuyển micro cho bạn khác thì cháu giật lại nói "Con chưa nói hết. Mẹ con là chủ phòng khám nha khoa". Phụ huynh bên dưới càng vỗ tay to hơn", chị Hà tâm điểm của câu chuyện khiến chị Hà ám ảnh khôn nguôi là một cháu bé khi đến lượt mình giới thiệu đã mím chặt môi, hai bàn tay lúng túng cầm chiếc micro mất nhiều giây không thể nói thành dẫn chương trình lúc này mới cảm nhận được phần nào câu hỏi thiếu tế nhị của mình. Anh "chữa cháy" bằng việc hỏi đứa trẻ "Con đến đây với ai". Nhưng cháu bé vẫn im lặng."Khi đó, mẹ của cháu bé đã đứng lên "giải thoát" cho con. Chị cho biết chị là công nhân vệ sinh môi trường. Tiếng vỗ tay của phụ huynh vang lên không đều, có phần ngượng ngùng khi nghe chị ấy nói. Còn cháu bé trả lại micro, ngồi chúi đầu xuống", chị Hà tường tiệc sau đó sôi nổi trở lại với các trò chơi tập thể. Nhưng chị Hà không còn vui nữa. "Tôi cứ nghĩ mãi, nếu như tôi không phải một luật sư mà là công nhân vệ sinh môi trường, con của tôi có tự tin giới thiệu về mẹ sau khi nghe những tiếng vỗ tay bộc phát bên dưới sân khấu thể hiện rõ rệt thái độ phân biệt đẳng cấp, địa vị xã hội của người lớn hay không?Và những đứa trẻ không được "oai", "oách" vì bố mẹ không phải giám đốc, chủ tịch sẽ mang một nỗi tổn thương sâu thẳm như thế nào?", chị Hà tâm Hà mang suy nghĩ của mình chia sẻ lên nhóm phụ huynh. Một số phụ huynh đồng quan điểm nghề nghiệp bố mẹ là thông tin riêng tư, không nên mang ra để hỏi trẻ công khai, nhất là theo cách thức như trong tiệc liên nhiên, không ít phụ huynh cho rằng chị Hà quá nhạy cảm. Phụ huynh cũng cần biết nghề nghiệp của nhau để tạo mạng lưới xã hội rộng mở, có thể tìm đến nhau, hỗ trợ nhau trong công việc cũng như cuộc huynh cần điều chỉnh tiếng vỗ tay của Trần Thành Nam, Chủ nhiệm Khoa Các khoa học Giáo dục Đại học Giáo dục - Đại học Quốc gia Hà Nội cho rằng câu chuyện nói trên phản ánh hành động phi giáo dục của người lớn. "Dù cố ý hay vô tình, người lớn đang truyền tải đi một thông điệp "độc hại", đó là dạy trẻ không yêu lao phản ứng của người lớn trước danh xưng nghề nghiệp nếu lặp lại nhiều lần sẽ khiến trẻ hình thành một thế giới quan lệch lạc. Chúng sẽ hiểu sai mục đích của học tập, học để làm giàu, học để có vị thế xã hội cao, để hơn người khác, để được trọng vọng…", Trần Thành Nam nêu quan Nam cũng cho rằng, cha mẹ không thể dạy trẻ về sự bình đẳng, biết quý trọng, tôn trọng tất cả các nghề nghiệp trong xã hội nếu chính cha mẹ không có thái độ sống trị của một người không phải ở số tiền họ làm ra, vị thế họ có mà là những đóng góp của họ với xã hội thông qua lao động. Ở khía này, mọi nghề đều đáng quý như Trần Thành Nam cho rằng người lớn đang truyền đi thông điệp lệch lạc về nghề nghiệp, dạy trẻ không yêu lao động Ảnh NVCCTheo ông Nam, chính phản ứng lệch lạc của cha mẹ trước các danh xưng nghề nghiệp khiến cuộc đua vào cấp 3 công lập ở các thành phố lớn trở nên khắc nghiệt không cần thiết. Cha mẹ lẫn học sinh mang suy nghĩ đi học nghề là "mất giá", thậm chí thấp với đó, những người trẻ đi học nghề không đủ tự tin vào công việc của mình, thiếu động lực học tập, trau dồi kỹ năng để trở nên giỏi Nam dẫn chứng những nghề như đầu bếp, thợ may, thợ sửa khóa, thợ trang điểm, thợ gốm… và nhấn mạnh"Bất kỳ công việc nào, dù là lao động phổ thông hay lao động trí óc thì người lao động đều có cơ hội thành danh nếu phấn đấu đạt đến trình độ cao trong nghề, làm nghề bằng trách nhiệm, sự chỉn chu, không ngừng học hỏi để tạo ra sản phẩm khác biệt, từ đó tạo ra giá trị cao cho xã hội".
Trong nhiều năm dạy Giáo Lý, tôi thường nghe cha mẹ than phiền rằng con cái họ hư vì các thầy cô không biết dạy dỗ. Thật là oan uổng cho các thầy cô, nhất là các Giáo Lý viên. Vai trò của các thầy cô và các Giáo Lý viên thực sự quan trọng trong việc giáo dục đức tin và nhân bản cho con cái chúng ta. Nhưng theo giáo huấn của Hội Thánh, thì chính chúng ta phải là “những nhà giáo dục đầu tiên và chính yếu” của con cái chúng ta. Còn các thầy cô hay Giáo Lý viên chỉ là những người phụ giúp chúng ta trong sứ mệnh giáo dục này. Không Ai Có Thể Thay Thế Được Cha Mẹ Tuyên ngôn về Giáo Dục Kitô Giáo của Công Đồng Vaticanô II viết “Vì là người truyền sự sống cho con cái, nên cha mẹ có bổn phận hết sức quan trọng là giáo dục chúng và vì thế họ được coi là những nhà giáo dục đầu tiên và chính yếu của chúng. Vai trò giáo dục này quan trọng đến nỗi nếu thiếu sót thì khó lòng bổ khuyết được” Gravissimum Educationis GE, số 3. Theo Tông Huấn Familiaris Consortio FC của Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II thì quyền lợi và nhiệm vụ giáo dục của cha mẹ là điều thiết yếu, vì việc giáo dục liên quan đến việc truyền sinh; vai trò này là vai trò căn bản và chính yếu so với vai trò của những người khác, bởi vì sự liên hệ độc nhất và yêu thương giữa cha mẹ và con cái; không ai có thể thay thế được và chuyển nhượng được, như thế không ai có thể hoàn toàn uỷ quyền cho người khác hay để cho người khác cướp đoạt quyền này FC, số 36. Hai đoạn văn trên cho chúng ta thấy vai trò rất quan trọng của cha mẹ trong việc giáo dục con cái. Đôi khi vai trò này xem ra vượt khả năng của một số phụ huynh. Dù chúng ta có khả năng hay không, thì chính chúng ta là những người phải gánh chịu mọi hậu quả nếu nhà trường thất bại trong việc giáo dục con cái chúng ta. Đồng thời không ai có thể hiểu biết và yêu thương con cái chúng ta hơn chúng ta. Cho nên, dù muốn dù không, chúng ta cũng phải lãnh trách nhiệm làm những nhà giáo “đầu tiên và chính yếu” của con cái chúng ta. Dù chúng ta có là những nhà giáo bất toàn, việc giáo dục của chúng ta vẫn tốt hơn là khoán trắng cho người khác giáo dục con cái thay cho chúng ta. Giáo Dục là Cộng Tác vào Công Trình Sáng Tạo của Thiên Chúa Kết quả của tình yêu vợ chồng không phải chỉ giới hạn trong việc sinh sản con cái, nhưng nó được mở rộng và phong phú hoá bằng những hoa quả về luân lý, tâm linh và đời sống siêu nhiên mà cha mẹ được mời gọi để truyền lại cho con cái, và qua con cái đến Hội Thánh và thế giới FC, số 28. Công tác giáo dục được bắt nguồn từ ơn gọi chính của đôi vợ chồng là cộng tác vào công trình sáng tạo của Thiên Chúa bằng cách sinh ra vì yêu và để yêu một con người mới là con người có sẵn trong mình ơn gọi lớn lên và tăng trưởng, như thế cha mẹ nhận công tác giúp con người đó sống một đời sống nên người FC, số 36. Khi cặp vợ chồng được Thiên Chúa cho phép cộng tác vào việc tạo dựng một con người mới, họ cũng được quyền làm cha mẹ, và chia sẻ vai trò tiếp tục sáng tạo của Ngài. Đó là lý do tại sao sinh sản và dạy dỗ con cái đi liền với nhau. Một trong những lý do tự nhiên đòi hỏi cha mẹ phải chung thủy với nhau vì không những cha mẹ có nhiệm vụ dưỡng dục con cái cho đến khi trưởng thành mà còn có nhiệm vụ cố vấn cho con cái trong việc dưỡng dục cháu chắt của mình. Đối với cha mẹ Công Giáo, sứ vụ giáo dục được bắt nguồn từ Bí Tích Hôn Phối, là Bí Tích thánh hiến họ để giáo dục con cái Bí Tích này mời gọi họ chia sẻ chính quyền bính và tình yêu của Thiên Chúa Cha, và của Đức Kitô vị Mục Tử, và trong tình mẫu tử của Hội Thánh, và phong phú hóa họ bằng ơn khôn ngoan, biết lo liệu, cương nghị, và tất cả những ơn khác của Chúa Thánh Thần để họ giúp con cái trong việc tăng trường như những con người và Kitô hữu FC, số 38. Nuôi Nấng, Dạy Dỗ và Làm Thành Môn Đệ “Nhờ ơn bí tích Hôn Phối, cha mẹ nhận trách nhiệm và đặc quyền giáo dục đức tin cho con cái. Cha mẹ là những sứ giả đầu tiên của đức tin, khai tâm cho con về các mầu nhiệm đức tin từ lúc chúng còn nhỏ. Họ phải đưa con cái, hòa nhập vào đời sống của Hội Thánh ngay từ lúc còn thơ bé. Nếp sống gia đình có thể tạo nên những tâm tình tốt đẹp, chuẩn bị và nâng đỡ đức tin sống động cho con trong suốt cuộc đời” GLCG 2225. “Cha mẹ phải giáo dục đức tin cho con cái ngay từ tuổi ấu thơ. Việc giáo dục này khởi đầu ngay khi các phần tử trong gia đình giúp nhau lớn lên trong đức tin, nhờ làm nhân chứng bằng một đời sống đạo phù hợp với Tin Mừng. Việc dạy giáo lý trong gia đình đi trước, đồng hành và làm phong phú thêm các hình thức giáo dục đức tin khác. Cha mẹ có sứ mạng dạy cho con cái biết cầu nguyện và khám phá ra ơn gọi làm con Thiên Chúa x. Lumen Gentium 11. Giáo xứ là cộng đồng Thánh Thể và là trung tâm đời sống phụng vụ của các gia đình Kitô giáo, nên là nơi tốt nhất để giáo dục đức tin cho trẻ em và cha mẹ chúng” GLCG 2226. Làm Thế Nào Để Chu Toàn Sứ Vụ Này? Để chu toàn sứ vụ này, chính cha mẹ cũng phải cố gắng học tập để hiểu biết và sống đạo. Có rất nhiều sách vở, tài liệu hay các khoá huấn luyện cho phụ huynh như “Chương trình Thăng Tiến Hôn Nhân Gia Đình”, “Chương Trình Hội Ngộ Phu Thê”, hay những chương trình Linh Thao cho phụ huynh mà tất cả các phụ huynh nên tích cực tham gia. Đồng thời mỗi giáo xứ nên tổ chức những buổi học hỏi để giúp phụ huynh chu toàn bổn phận này. Ở đây chúng tôi chỉ tóm tắt một số điểm chính yếu. 1 Giáo Dục bằng Gương Sáng “Cha mẹ là những người đầu tiên có trách nhiệm giáo dục con cái. Họ thể hiện trách nhiệm này qua việc xây dựng một mái ấm gia đình dựa trên tình âu yếm, lòng tha thứ, tôn trọng lẫn nhau, chung thủy và tinh thần phục vụ vô vị lợi. Mái ấm gia đình là nơi thích hợp cho việc giáo dục các đức tính, nơi đây con cái học biết hy sinh, phán đoán lành mạnh, tự chủ, là những điều kiện cho tự do đích thực. Cha mẹ phải dạy cho con cái biết coi trọng các chiều kích tâm linh hơn là những gì thuộc thể lý và bản năng’. Cha mẹ có trách nhiệm quan trọng là phải nên gương tốt cho con cái. Khi biết nhìn nhận những thiếu sót của mình trước mặt con cái, cha mẹ có uy tín hơn để hướng dẫn và sửa dạy con cái Giáo Dục bằng Chia Sẻ Lời Chúa trong Gia Đình” GLCG 2223. Cha mẹ phải giáo dục đức tin cho con cái ngay từ tuổi ấu thơ. Việc giáo dục này khởi đầu ngay khi các phần tử trong gia đình giúp nhau lớn lên trong đức tin, nhờ làm nhân chứng bằng một đời sống đạo phù hợp với Tin Mừng GLCG 2226. 2 Giáo Dục bằng Cầu Nguyện và Thánh Kinh Thánh Phaxicô nói rằng cần phải dạy bằng lời, cần phải rao giảng Tin Mừng, nhưng lời thường vào lỗ tai này rồi đi qua lỗ tai khác. Nhưng các em không thể quên được những gì các em thấy chúng ta làm, ngày này qua ngày khác, năm này qua năm nọ. Cha mẹ nào phản ảnh tình yêu của Cha Trên Trời đối với con cái, cha mẹ nào sống đời cầu nguyện và làm việc lành, chung thủy với nhau và siêng năng lãnh nhận các Bí Tích, thì đã làm được ba phần tư công tác là nhà giáo dục đầu tiên của con cái mính. Hơn nữa, qua việc cầu nguyện chung với con cái, qua việc đọc Lời Chúa với các em và dẫn các em đi xâu vào việc gia nhập Nhiệm Thể Đức Kitô…, họ hoàn toàn trở nên cha mẹ, mà trong đó không những chỉ họ sinh ra sự sống thể xác mà còn sự sống phát sinh từ Thánh Giá và sự Phục Sinh của Đức Kitô qua sự canh tân của Chúa Thánh Thần FC, số 39. “Chắc chắn rằng … Tràng Hạt Mân Côi phải được kể là một trong những kinh nguyện tốt và có hiệu quả nhất mà gia đình Kitô giáo được mời gọi để đọc” FC, số 61. Bằng cách cầu nguyên trong gia đình, cha mẹ không những gương cho con cái mà còn đem các em đến gần Thiên Chúa. Cầu nguyện mỗi ngày và thường xuyên cần ơn khôn ngoan và cương nghị. Đương nhiên là rất ít trẻ em thích đọc kinh Mân Côi, hay tham dự Thánh Lễ hằng ngày. Bắt buộc các em đôi khi tạo ra những phản ứng ngược lại. Vì thế cha mẹ phải biết cách hướng dẫn cầu nguyện làm sao cho các em không nhàm chán. Dù thế nào đi nữa, đừng buông xuôi, nhưng cứ làm và phó thác cho Chúa. Nhiệm vụ của chúng ta là dẫn trâu xuống nước. Chúa sẽ làm cho chúng uống nước. 3 Giáo Dục bằng Dạy Giáo Lý “Việc dạy giáo lý trong gia đình đi trước, đồng hành và làm phong phú thêm các hình thức giáo dục đức tin khác” GLCG 2226. “Sứ mệnh giáo dục đòi hỏi các cha mẹ Kitô giáo phải trình bày cho con cái tất cả các đề tài cần thiết để các em từ từ trưởng thành về nhân cách theo quan điểm giáo dục của Hội Thánh” FC, số 39. Điều này có nghĩa là dù dạy con ở nhà, gửi các em đến trường Công Giáo hay trường công lập, kể cả các lớp Giáo Lý, nhiệm vụ dạy Giáo Lý cho con cái vẫn là nhiệm vụ chính của cha mẹ. Điều này có thể thực hiện được bằng cách trước hết là làm gương cho con bằng việc học đạo và sống đạo của mình, rồi bỏ ít thì giờ ra mỗi ngày để dạy con về cách sống đạo. Có thể mỗi tối vài phút trong giờ kinh tối, có thể trước bữa ăn, hoặc nghe băng trong lúc lái xe thay vì nghe nhạc… Cách tốt nhất để dạy Giáo Lý cho con là cùng con ôn lại các bài Giáo Lý trong các sách hay các bài tập mà các em đem về từ các lớp Giáo Lý tại nhà trường. Chúng ta là giáo dân không ai hoàn toàn hiểu về Giáo Lý, nhưng trong khi giúp con cái học Giáo Lý ở nhà, chúng ta cũng có dịp học thêm về Giáo Lý. Nếu gia đình có con trong tuổi thiếu niên hay thanh niên, cha mẹ có thể đem ra những đề tài về tín lý hay luân lý để cả nhà bàn thảo… Muốn được như thế, chính cha mẹ phải dành một ít thì giờ để học thêm về Thánh Kinh và Giáo Lý. Chúng tôi đề nghị cha mẹ nên tham khảo những tài liệu về Giáo Lý trong website của Ủy Ban Giáo Lý Việt Nam tại Hoa Kỳ. Nếu có thắc mắc gì về Giáo Lý, các thành viên của Ủy Ban sẵn sàng trả lời quý vị trong Diễn Đàn hay trong mục ý kiến. 4 Giáo Dục bằng việc Chọn Trường Học và Bạn Bè Cho Con “Cha mẹ là những người đầu tiên có trách nhiệm giáo dục con cái, nên có quyền chọn lựa cho con cái một trường học theo ý mình. Quyền này là quyền căn bản. Cha mẹ phải cố gắng chọn lựa trường học nào giúp chu toàn tốt nhất trách vụ của người giáo dục đức tin. Nhà Nước có bổn phận bảo đảm và giúp đỡ để cha mẹ thực thi quyền ấy” GLCG 2229. Trong một xã hội bị thế tục hoá đến cao độ như thế giới Âu Mỹ ngày nay, những chương trình truyền thông đại chúng có tính cách vô luân, chống Kitô giáo, cùng cổ võ một nền văn hoá tiêu thụ và “thỏa mãn lập tức” instant gratification, cha mẹ có quyền và có bổn phận che chở con em khỏi những ảnh hưởng xấu xa này. Cha mẹ có quyền chọn lựa trường học cho con hay dạy con ở nhà. Dù học ở trường công lập, cha mẹ cũng có quyền đòi hỏi nhà trường cho con mình miễn tham gia những chương trình hoặc những lớp học truyền bá những điều nghịch lại đức tin của mình. Xin nhớ rằng khi chúng ta lãnh nhận Bí Tích Hôn Phối, Thiên Chúa ban cho chúng ta đủ ơn để hướng dẫn gia đình chúng ta. Điều quan trọng là chúng ta biết cầu nguyện và cậy trông vào Chúa trong những quyết định về giáo dục con cái. Hầu hết các em dễ bị ảnh hưởng của bạn bè hơn là của cha mẹ. Cha mẹ nên tìm cách để biết bạn bè con mình là ai và gia đình các em ra sao. Không nên cấm cung con cái, nhưng nên để con cái đến nhà bạn bè mà chính cha mẹ cũng đến để quen biết cha mẹ của bạn con mình. Cách tốt nhất là cho các em tham gia các đoàn thể thanh thiếu niên Công Giáo như Hướng Đạo Công Giáo, Hùng Tâm Dũng Chí và Thiếu Nhi Thánh Thể. Muốn cho các đoàn thể này có hiệu quả trong việc giáo dục con cái mình, chính cha mẹ nên tham gia làm huynh trưởng, cố vấn hay ban phụ huynh để có thể theo sát các sinh hoạt của đoàn thể và góp tiếng nói cũng như công sức vào việc xây dựng tương lai của các đoàn thể này. Khi các em tham gia những đoàn thể như thế, các em sẽ có một môi trường và một nhóm bạn tốt để giúp nhau chống lại những ảnh hưởng xấu của các bạn bè và các môi trường khác. Nhưng dù học ở đâu và gia nhập đoàn thể nào, cha mẹ vẫn không tránh né được nhiệm vụ day con về đức tin và làm gương sống đạo cho con ngay ở trong gia đình của mình. Kết Luận “Khi trở thành cha mẹ, đôi hôn nhân nhận được ân sủng của Thiên Chúa và đồng thời cũng lãnh nhận trách nhiệm. Trước mặt con cái, tình yêu của cha mẹ phải trở thành dấu chỉ của chính tình yêu Thiên Chúa, là Đấng mà từ Ngài mọi gia đình trên trời dưới đất được đặt tên’” FC, số 14. Thánh Kinh nói “Thiên Chúa là Tình Yêu” 1 Ga 48. Là cha mẹ chúng ta được mời gọi để trở thành dấu chỉ và cách diễn tả tình yêu của Thiên Chúa, và điều này được thể hiện qua tình yêu của cha mẹ đối với con cái. Tình yêu của Thiên Chúa là tình yêu sáng tạo, tình yêu của chúng ta cũng phải trờ thành động lực để giúp cho chúng ta tìm mọi cách trong phạm vi khả năng của mình mà tạo nên trong con cái chúng ta một Kitô hữu và một con người hoàn hảo. Là con người, chúng ta không ai hoàn hảo, nhưng Thiên Chúa đòi hỏi chúng ta phải cố gắng, và Ngài ban cho chúng ta đủ ân sủng và phương tiện để chu toàn bổn phận này nếu chúng ta biết khiêm nhường chạy đến cùng Ngài và dùng các phương tiện Ngài ban. Giáo dục con cái là bổn phận chính yếu nhất của chúng ta, còn quan trọng hơn cả cơm ăn áo mặc. Đôi khi chúng ta cố gắng rất nhiều mà dường như thất bại, vì không thấy kết quả cụ thể nơi con cái. Chúng ta cần kiên nhẫn. Những gì chúng ta làm hôm nay chỉ là những hạt giống nằm sâu trong tâm hồn các em. Chúa sẽ làm cho chúng mọc lên vào đúng thời điểm của Ngài. Phần chúng ta hãy làm hết sức, còn kết quả hãy dâng cho Thiên Chúa, như Đức Mẹ và Thánh Giuse kiên nhẫn làm mọi việc vì vâng lời Thiên Chúa mà không bao giờ thắc mắc rằng tương lai Con Trẻ Giêsu sẽ đi về đâu.
cha mẹ là người thầy đầu tiên của con