Trời buồn trời đổ cơn mưa, mình buồn mình "gặm" từ trưa tới chiều! còn không quên cảm thán anh shipper mặc trời mưa gió mà vẫn giao đồ ăn siêu nhanh. Nhưng cái chính yếu là dù order đồ ăn thức uống của toàn thương hiệu lớn, anh chàng vẫn tự tin rút ví nhờ có
Một số kiêng kỵ khi ăn uống: + Tránh vừa ăn vừa nói. Ông bà có câu "trời đánh tránh bữa ăn". + Ăn uống từ tốn, không nhai nhóp nhép hay ngồm ngoàng, vừa mất vệ sinh, bất lịch sự và gây khó chịu cho người đồi diện. + Kiêng kỵ ăn lúc trời sẩm tối mà ngồi quay lưng vào ngọn đèn hay tường, quan niệm người xưa cho rằng đó là cách ăn "ăn bóng" không tốt.
금강산도 식후경 : Trời đánh tránh bữa ăn 좋은 약은 입에 쓰다 : Thuốc đắng giả tật. 아니 땐 굴뚝에 연기나랴 : Không có lửa làm sao có khói. 종로에서 빰 맞고 한강에 가서 화풀이 한다 : Giận cá chém thớt 소 잃고 외양간 고친다 : Mất bò mới lo làm chuồng
TRỜI ĐÁNH CÓ TRÁNH BỮA ĂN? • Toàn Miền Tây - YouTube 0:00 / 43:57 #toanmientay #amthucmientay #kyucmientay TRỜI ĐÁNH CÓ TRÁNH BỮA ĂN? • Toàn Miền Tây 44,133 views May 8, 2019
Quán cảm ơn anh đã PR giúp ạ, lần sau ghé quán hậu tạ 1 bữa ăn free nhé anh 😃 Trời đánh tránh bữa ăn @MinhHa48. 2. MinhHa48. VIP. 8 tháng.
Người ta vẫn thường nói "Trời đánh tránh bữa ăn". Câu nói này bắt nguồn từ câu nói "Lôi Công không đánh người đang ăn cơm". Vậy nguồn gốc và hàm ý của cách nói đó như thế nào? Lôi Công, hay còn gọi là Lôi Thần, Lôi sư… là nhân vật trong chuyện thần thoại xưa. Ông là một vị thần cai quản việc nổ sấm xuống nhân gian.
Xysi. Bài viết luôn được cập nhật, vì vậy hãy nhấn tổ hợp Ctrl + D để bookmark trang này ở trình duyệt của bạn nhé! Trong dân gian có lưu truyền câu nói rằng “Trời đánh tránh bữa ăn”. Tuy nhiên, không phải ai cũng biết được rằng câu nói này có nguồn gốc từ đâu, hàm ý của nó là gì và dành cho những đối tượng nào? Câu chuyện thần thoại về Thần cai quản Sấm và SétKhởi nguồn câu “Trời đánh tránh bữa ăn” từ một câu chuyện xưaĐiều đáng suy ngẫm Câu chuyện thần thoại về Thần cai quản Sấm và Sét Lôi Công, hay còn gọi là Lô Thần và Lôi sư vốn được biết đến là một nhân vật trong câu chuyện thần thoại. Ông là một vị Thần sấm chuyên về cai quản việc nổ sấm xuống dưới trần. Lôi Công được biết đến sở hữu thân hình vạm vỡ không khác gì lực sĩ, ngực và lưng để trần, trên lưng còn có một cánh tay dài, tay chân lại có móng vuốt giống như chim đại bàng. Vị Thần này thường đeo bên người rất nhiều trống, chỉ cần trống đánh là cả bầu trời sẽ dậy vang lên tiếng sấm. Con người ngày nay thường dùng câu “Trời đánh tránh bữa ăn” như một lời nhắc nhở người lớn “không nên la mắng và đánh trẻ trong bữa ăn”. Ảnh minh họa Điện Mẫu là thê tử của Lôi Công. Bà là một vị tiên nữ chuyên về trông coi việc đánh sét. Được biết, Điện Mẫu còn có tên gọi khác là Kim Quang Thánh Mẫu hay Thiểm Điện nương nương. Hình tượng của bà là một người phụ nữ đoan trang thanh nhã, người đời vì thế còn gọi bà là Điện Mẫu Tú Thiên Quân. Bên ngoài công việc đánh sét, nhiều người còn tương truyền khi Điện Mẫu và Lôi Công cãi nhau, bầu trời cũng sẽ xuất hiện tiếng sấm sét vô cùng vang dội. Trước kia, công việc của Lôi Công cùng với Điện Mẫu là tạo ra sấm sét. Tuy nhiên, kể từ thời tiên Tần lưỡng Hán, nhiệm vụ của cặp vợ chồng này đã có nhiều thay đổi. Họ còn được giao cho một công việc mới, đó là trừng trị cái ác và tuyên dương điều thiện. Cũng từ đây, sấm sét có thêm một ý nghĩa khác là thay trời hành đạo và trừng trị kẻ ác. Dù như thế, trong Đạo giáo cũng coi Điện Mẫu và Lôi Công là Thần linh. Vì thế, nhiều miếu thờ và đạo quán có tượng Lôi Công và Điện Mẫu. Người của Đạo gia mỗi khi cầu mưa cũng thỉnh nhờ đến sự trợ giúp của 2 vị thần này. Khởi nguồn câu “Trời đánh tránh bữa ăn” từ một câu chuyện xưa Thực tế, câu “Trời đánh tránh bữa ăn” là biến thể của câu nói “Lôi công không đánh người đang ăn cơm”. Nó bắt nguồn từ một câu chuyện xưa như sau Trong một gia đình có 3 người là cha mẹ và con gái. Một ngày nọ, khi hai vợ chồng ra đồng làm ruộng, con gái ở nhà nấu cơm. Cô bé nghĩ cha mẹ làm lụng vất vả nên khi vo gạo, cô chỉ gạn nước cơm để uống, cơm trắng để nhường cho cha mẹ khi đi làm về ăn. Thế nhưng, khi cô bé vừa uống xong ngụm nước cơm, trời bỗng nhiên xuất hiện một tia chớp, lôi cô bé ra quỳ ở ngoài sân. Khi cha mẹ trở về thấy con gái đang quỳ trên đất, cả hai chưa hiểu chuyện gì, đột nhiên từ trên trời bay xuống một tờ giấy. Trên tờ giấy này có ghi, cô bé không có lương tâm nên đã uống hết nước cơm; trên trời mới truyền thư xuống rằng, đợi đến buổi trưa sẽ tiến hành xử phạt. Cô bé liền kể sự tình cho cha mẹ nghe, cha mẹ biết con gái mình hiếu thảo, nhưng vì thiên mệnh không thể nào làm trái nên chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi. Thực tế, câu “Trời đánh tránh bữa ăn” là biến thể của câu nói “Lôi công không đánh người đang ăn cơm”. Ảnh minh họa Vì thế, ba người họ cùng nhau ăn cơm. Người cha vì thương con gái nên nhường cơm cho con ăn. Đến buổi trưa, bầu trời bỗng nhiên tối sầm lại, người cha cho rằng thời khắc đã tới nhưng họ vẫn còn đang ăn cơm. Bỗng nhiên, một trận gió thổi bay tới một tờ giấy, ở bên trên có nói rằng “Bởi vì giờ ăn cơm trùng với thời gian xử phạt, nên hiện tại đã qua giờ xử phạt; Lôi Công không đánh người đang ăn cơm, thế nên sẽ không trừng phạt cô con gái nữa và cho cô được sống”. Cũng từ đó trở đi, mọi người bắt đầu truyền nhau câu nói “Lôi Công không đánh người đang ăn cơm”. Dân gian vì thế cũng tin rằng, Lôi Công thay trời hành đạo, do đó họ cũng nói thành câu “Trời không đánh người đang ăn cơm”. Về sau, câu nói này được người ta rút gọn thành câu “Trời đánh tránh bữa ăn”. Điều đáng suy ngẫm Thực tế, ông trời vốn rất công bằng, một niệm của con người xuất ra là thiện hoặc ác niệm, ông trời đều thấy rõ hết. Vì thế, tình cảm gia đình 3 người ông trời thấu rõ hết. Cha mẹ trong câu chuyện khi nhận được văn tự rơi xuống, không vội vã quát mắng con mà nhẹ nhàng hỏi con đầu đuôi cho cặn kẽ; khi biết con gái bị oan lại càng thương con mình hơn. Vì thế, người hiểu lý lẽ, có thiện tâm sẽ theo đạo Trời và không bị xử phạt. Cô con gái hiếu thảo cũng do đó mà không bị chết oan dưới tia sét của Lôi Công. Đây là câu chuyện bắt nguồn của câu nói “Trời không đánh người đang ăn cơm”; xét về hàm ý, nó vẫn là cái cớ để người ta hiểu ý nghĩa bề mặt như thế. Ông trời đã mượn câu chuyện này để có thể truyền đến mọi người một thông điệp nhân văn, đó là “Thần Phật uy nghiêm nhưng cũng rất từ bi”. Ảnh minh họa Ông trời đã mượn câu chuyện này để có thể truyền đến mọi người một thông điệp nhân văn, đó là “Thần Phật uy nghiêm nhưng cũng rất từ bi”. Thiện có thiện báo, ác có ác báo; đây chính là quy luật trong cuộc sống con người. Quả báo dù xảy ra trước hay sau đều đã được sắp đặt vô cùng kỹ lưỡng. Làm người, chỉ cần dùng thiện tâm mà đối đãi với nhau, ông trời sẽ không phụ bạc người tốt bao giờ. Câu nói này không chỉ thể hiện sự từ bi của Thần mà còn nhắc nhở các bậc cha mẹ khi giáo dục con cái của mình. Trong văn hóa của người Việt, các thành viên trong gia đình thường cùng nhau ăn cơm, đây cũng chính là khoảng thời gian họ cùng ngồi quây quần, nói chuyện và thể hiện tình cảm. Thế nhưng ngày nay, có nhiều cha mẹ thường xuyên la mắng và phê bình con cái vào bữa cơm. Cách giáo dục này vô tình đã phá hỏng văn hóa bữa cơm gia đình Việt, mất đi không khí ấm cúng cũng như vui vẻ của bữa ăn và ảnh hưởng đến sức khỏe, tâm lý của trẻ. Thế nên con người ngày nay thường dùng câu “Trời đánh tránh bữa ăn” như một lời nhắc nhở người lớn “không nên la mắng và đánh trẻ trong bữa ăn”; thay vào đó, hãy giáo dục con cái một cách có lý trí, có thiện tâm mới mang lại hiệu quả tốt.
Trời đánh là sét đánh, thiên lôi đánh đó các bạn. Trời đánh cũng tránh bữa ăn, vì bữa ăn là quan trọng, là giờ của hòa bình của gia đình, trời cũng phải kính nể. Bữa ăn là giờ gia đình xum họp trong ngày, quanh bàn ăn. Ăn chung một bàn là hành động dành riêng cho bố mẹ anh em trong gia đình hay một nhóm chiến hữu cùng sống chết với nhau — người lạ không ăn chung với nhau. Bữa ăn chung là một “nghi lễ” thiêng liêng dành riêng như thế. Ngày trước chúng ta xum họp gia đình như thế 3 lần một ngày. Ngày nay cuộc sống quá nhanh và bận rộn đến nỗi gia đình thường chỉ có dịp ngồi quanh bàn ăn buổi tối. Có nhiều gia đình không có được buổi tối với nhau. Nếu chúng ta không còn tôn trọng bữa ăn của gia đình nữa, thì chắc thiên lôi cũng chẳng có bữa ăn nào để tránh không đánh chúng ta. Các bữa cơm gia đình là dịp quan trọng để vợ chồng cha mẹ con cái gần gũi nhau. Các bữa cơm chung này mà mất đi — phần lớn là do các ông chồng lo đủ mọi chuyện bên ngoài mà bỏ quên các bữa cơm gia đình — thì liên hệ sâu đậm giữa vợ chồng và cha con có thể bị yếu dần. Trong nhiều gia đình cả bố lẫn mẹ lo làm ăn đến nỗi chỉ để các bà vú và osin lo cho con cái, tạo ra rất nhiều vấn đề xã hội do con cái gây ra. Tiềm năng của vấn đề yếu kém hoặc sụp đổ gia đình rất lớn ở Việt Nam, một quốc gia đang mở mang developing country đang cố phát triển và làm giàu cho kịp các nước giàu mạnh của thế giới. Vì vậy các bạn nên đặt một số ưu tiên cho gia đình, con cái. Đặt ưu tiên vào ăn tối với gia đình mỗi đêm, trừ khi có chuyện bất khả kháng, phải ăn bên ngoài. Dù các bạn có làm việc gì lớn đến đâu, gia đình vẫn là nền tảng cho bạn đứng. Vậy thì hãy lo nuôi dưỡng và bảo vệ cái nền của mình. Các “đại gia” Việt Nam có cách sống rất nhà quê. Có những đoàn đại gia qua thăm Mỹ, gặp mình, ăn uống với nhau để có thể thảo luận kinh doanh. Đôi khi các vị mang vợ đi theo. Trước mặt các bà vợ, các ông nhờ mình tìm các sinh hoạt riêng nào đó cho các bà, nháy nháy, để các ông có thời gian đến thăm các khu đèn đỏ, tức là các khu mãi dâm. Đương nhiên là mình mỉm cười như là các vị nói đùa, và chẳng trả lời gì cả, nhưng trong lòng mình rất bực mình với mấy anh nhà quê này xem vợ còn thấp hơn osin và đầu óc thì chỉ nghĩ đến các chuyện ngu dốt. Và mình rất lo cho tương lai đất nước với các đại gia như thế. Họ hầu như không biết đời sống tâm linh là gì, thần thánh là gì. Chỉ có trong túi một chút tiền là ăn nói và hành động như… anh nhà quê mới lên tỉnh. Các bạn hãy trân quý gia đình và con cái của mình. Hãy dùng thời gian cho gia đình, con cái. Nhiều năm về sau, khi thời gian đã qua đi, bạn sẽ vui vì bạn đã gần con cái để thấy từng bước khôn lớn của con, và các con của bạn sẽ nhớ mãi những phút giây gần bạn và biết rằng bạn đã cho các con điều mà nhiều bố mẹ khác chẳng cho — món quà tình yêu mà chẳng tiền bạc nào mua được. Các bạn, áp lực kinh tế càng lớn, các bạn lại càng cần quan tâm xây dựng và bảo vệ các nối kết trong gia đình, vì gia đình sẽ là nạn nhân đầu tiên của áp lực kinh tế. Chúc các bạn luôn nhớ “home sweet home”. Mến, Hoành © copyright 2014 Trần Đình Hoành Permitted for non-commercial use Điều hướng bài viết Tư duy tích cực mỗi ngày
Definition from Wiktionary, the free dictionary Jump to navigation Jump to searchVietnamese[edit] Phrase[edit] trời đánh tránh bữa ăn literally even the Heavenly Lord knows better not to strike at mealtime figuratively don't make a fuss a mealtime; don't argue or fight while we're eating Retrieved from " Categories Vietnamese lemmasVietnamese phrases
Dưới đây là lý giải cụ thể về câu nói “Trời đánh tránh bữa ăn” Lôi Công và Thánh mẫu là ai? Lôi Công, hay còn gọi là Lôi Thần, Lôi sư… là nhân vật trong chuyện thần thoại xưa. Ông là một vị thần cai quản việc nổ sấm xuống nhân gian. Lôi Công có thân hình vạm vỡ trông giống như một đại lực sĩ, ngực và lưng để trần, ở trên lưng của ông còn có một đôi cánh dài, tay chân thì có móng vuốt như đại bàng, bên người treo rất nhiều trống, hễ đánh trống là có tiếng sấm nổ vang trời. Thê tử của Lôi Công là Điện Mẫu, bà là một vị tiên nữ trông coi việc đánh sét, tên còn gọi là Kim Quang Thánh Mẫu, Thiểm Điện nương nương. Bà có hình tượng đoan trang thanh nhã, nên người đời vì thế mà gọi là Điện Mẫu Tú Thiên Quân. Điện Mẫu ngoài việc đánh sét, thì nghe nói trong khi bà và Lôi Công cãi nhau, bầu trời cũng sẽ xuất hiện sấm sét vang dội. Trước kia công việc của Lôi Công và Điện Mẫu là tạo ra sấm sét, nhưng từ thời tiên Tần lưỡng Hán, nhiệm vụ của họ đã từng bước có sự thay đổi. Dân chúng đã giao cho họ một công việc đặc biệt có ý nghĩa, đó là trừng trị cái ác, tuyên dương điều thiện. Sấm sét lúc này có ý nghĩa thay trời hành đạo, trừng trị những kẻ ác, Đạo giáo cũng bởi vậy mà có cùng nhận thức với người xưa, coi Lôi Công Điện Mẫu là Thần linh. Sấm sét còn có ý nghĩa thay trời hành đạo, trừng trị những kẻ ác. Nguồn gốc câu “Trời đánh tránh bữa ăn” Câu nói “Lôi công không đánh người đang ăn cơm” có liên quan đến câu chuyện cổ xảy ra trong một gia đình có 3 người gồm bố mẹ và con gái. Một ngày nọ, hai vợ chồng nhà này ra đồng làm ruộng. Cô con gái ở nhà nấu cơm. Bởi vì cô bé nghĩ cha mẹ làm lụng vất vả, vì thế chỉ gạn nước cơm uống, còn cơm trắng nhường hết cho cha mẹ ăn. Tuy nhiên, không ngờ rằng, cô mới vừa uống xong, bầu trời xuất hiện một tia chớp, lôi cô bé ra quỳ ở ngoài sân. Khi cha mẹ trở về thấy con gái quỳ trên đất, chưa kịp hiểu chuyện gì thì đột nhiên từ trên trời bay xuống một tờ giấy, trên đó ghi rằng cô bé không có lương tâm, đã uống hết nước cơm. Bởi vậy trời truyền thư xuống, nói rằng đợi đến buổi trưa sẽ xử phạt. Cô con gái bèn kể lại sự việc cho cha mẹ nghe, cha mẹ cô biết con mình hiếu thảo, nhưng bởi vì thiên mệnh không thể làm trái nên chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi. Vậy là ba người họ cùng nhau ăn cơm, người cha thương con gái nên đã nhường cơm cho con ăn. Trời bỗng dần dần tối sầm lại, người cha nghĩ chắc thời khắc đã tới, nhưng họ vẫn đang ăn cơm. Bỗng một trận gió thổi bay tới một tờ giấy, trên đó nói rằng bởi vì thời gian ăn cơm trùng với thời gian xử phạt, nay đã qua giờ xử phạt. Lôi Công không đánh người đang ăn cơm, cho nên sẽ không trừng phạt cô con gái nữa, cho cô được sống. Từ đó tồn tại câu nói “Lôi Công không đánh người đang ăn cơm”. Dân gian quan niệm Lôi Công thay trời hành đạo, nên cũng nói thành “Trời không đánh người đang ăn cơm”, sau đó rút gọn thành “Trời đánh tránh bữa ăn”. Thực tế, ông trời vốn rất công bằng, thiện niệm hay ác niệm xuất từ tâm con người đều có thể nhìn thấy hết. Vậy thì tình cảm của gia đình 3 người họ làm sao có thể lọt khỏi mắt ông? Mặt khác, cha mẹ trong câu chuyện, khi nhận được văn tự từ trời, không lập tức quát mắng con cái, mà phải hỏi lại con cặn kẽ đầu đuôi, hiểu rằng con gái bị oan, cũng càng thương con hơn. Thế nên, người hiểu lý lẽ thì trời không thể không hành theo Đạo, cô con gái hiếu thảo đã không phải chết oan dưới tia sét của Lôi Công, việc “không đánh người đang ăn cơm” âu cũng chỉ là cái cớ. Nên cũng nói, ông trời mượn câu chuyện này để truyền thụ cho con người thông điệp nhân văn rằng Thần Phật uy nghiêm nhưng cũng rất từ bi, thiện có thiện báo, ác có ác báo, không sai một ly, quả báo trước sau sớm muộn đều đã được sắp đặt rất tường tận. Làm người trong đời cứ dùng thiện tâm mà đối đãi với nhau thì trời sẽ không phụ bạc. Đồng thời, câu nói này cũng là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng đối với các bậc cha mẹ khi giáo dục trẻ nhỏ. Trong thực tế cuộc sống, các bậc cha mẹ thường vào các bữa cơm lại la mắng, phê bình trẻ nhỏ. Cách giáo dục này đã phá hỏng đi không khí ấm cúng và vui vẻ của bữa cơm gia đình, đặc biệt ảnh hưởng đến sức khỏe và tâm lý của trẻ nhỏ. Vậy nên người ta thường dùng câu “trời đánh tránh bữa ăn”, ngụ ý để nhắc nhở người lớn rằng, trong bữa ăn không nên trách mắng trẻ nhỏ. Cần phải có lý trí và thiện tâm, như vậy mới hy vọng giáo dục con trẻ được tốt! PV
Truyền thuyết do đâu mà có? Ảnh tinhhoa Thiên Lôi hay còn gọi là Lôi Công, Lôi Thần, Lôi Sư là một vị thần trong thần thoại dân tộc Hán Quốc thời cổ đại, chuyên phụ trách công việc đánh sấm. Thiên Lôi bề ngoài giống một lực sỹ vai rộng ngực nở, trên lưng có hai chiếc cánh, mặt đỏ phừng phừng, tay chân rắn chắc, trên người đeo rất nhiều trống, khi tiếng trống vang lên, sau đó chắc chắn sẽ có tia sét. Vợ của Lôi Công là Điện Mẫu, là vị thần phụ trách công việc đánh sét, còn gọi là Thánh Mẫu Kim Quang, bà Sét. Điện Mẫu hằng ngày luôn làm tốt công việc của mình, những lúc bà cãi nhau với ông Sấm trên trời sẽ xuất hiện sấm chớp liên hồi. Ảnh internet Lôi Công và Điện Mẫu trước đây chuyên phụ trách về đánh sấm sét, nhưng từ thời kỳ Tiền Tần Lưỡng Hán, công việc của họ đã có thay đổi lớn, dân gian đã lấy ông Sấm bà Sét thành biểu tượng trừ gian diệt ác, thay trời hành đạo, trừng phạt kẻ xấu. Các đạo giáo từ đó đã kế thừa tín ngưỡng tôn sùng ông Sấm bà Sét của thời cổ đại, xem họ như đấng thần linh linh nhiệm. Trong điện thờ hoặc đền thờ quy mô lớn đều có tượng ông Sấm bà Sét. Hình ảnh ông Sấm uy phong lẫm liệt như một lực sỹ, người đời gọi là Lôi Công Giang Thiên Quân. Còn Điện Mẫu như một tiên nữ bình thường, đoan trang thùy mị, thế gian gọi bà là Điện Tú Thiên Quân. Tín đồ theo đạo khi muốn cầu mưa gió thường làm lễ xin Lôi Công Điện Mẫu. Ngày nay, việc cầu xin này không còn thấy nhiều nữa. Do thời cổ xưa con người không hiểu rõ hiện tượng sấm chớp tự nhiên này nên dần dần đã ra đời nhiều truyền thuyết thần thoại. Hình tượng Lôi Công ở thời xưa cũng dần bị thay đổi, truyền thuyết về vị thần này rất đa dạng. Truyền thuyết Lôi Công Ảnh internet Tương truyền Thần Sấm sống ở vùng Lôi Trạch thời thượng cổ. Vùng Lôi Trạch có sông Lôi chảy qua, người dân nước Hoa Tư đều sống tập trung ở hai bên bờ sông. Khi đó Lôi thần sống một mình, tính khí rất hung bạo, mỗi khi không vui ông lại làm nước sông Lôi cuồn cuộn sóng. Người dân không có cách nào được yên ổn cả. Nước Hoa Tư có một cô gái tên là Hoa Tư, cô đã đến trước điện Lôi thần cầu xin ông. Một cô gái can đảm, tính tình thẳng thắn đã thuyết phục được Lôi thần, nhưng ông đưa ra một yêu cầu bắt Hoa Tư phải làm vợ ông. Hoa Tư vì an nguy của đất nước đã đồng ý lấy ông. Một năm sau, Hoa Tư đã sinh hạ cho Lôi thần một bé trai. Lôi thần vô cùng vui sướng, tính tình cũng dần ôn hòa hơn. Lôi thần chỉ đánh sấm tạo sét khi vào mùa vụ trồng trọt, giúp cho hai bờ sông Lôi mưa thuận gió hòa. Hoa Tư rất nhớ quê hương, cô cho con trai ngồi lên hồ lô trở về quê nhà. Bà ngoại nhìn thấy cháu mình ngồi trên hồ lô đi về nên đặt tên cho cháu là Hồ Lô. Theo tiếng địa phương của nước Hoa Tư thì tên này đồng âm với từ Phục Hy. Khi Phục Hy lớn lên, cậu bé nhìn thấy mạng nhện đã phát minh ra lưới đánh cá, bắt chim, sau này lại biết tạo ra đồ ăn chín. Vì nhớ mẹ, cậu đã làm thang bắc lên trời để lên thiên đình nhìn xuống thấy mẹ. Thiên Đế nghe bẩm báo của Lôi thần đã cho Phục Hy làm vua nước Hoa Tư. Lôi công không đánh người đang ăn Trong cuộc sống hiện thực của chúng ta, các bậc phụ huynh trong bữa ăn thường giáo dục và trách mắng trẻ, việc này khiến cho phụ huynh và con trẻ đều cảm thấy không vui, cũng không còn tâm trạng để mà ăn nữa. Từ đó câu nói “Trời đánh tránh bữa ăn” thường dùng để nhắc nhở khuyên nhủ không nên trách mắng giáo dục trẻ khi đang ăn. Bởi điều này sẽ phá hỏng bầu không khí tốt đẹp trong lúc ăn, cũng không có lợi đối với sức khỏe. Câu nói “Trời đánh tránh miếng ăn” cũng có liên quan đến câu chuyện xưa. Chuyện rằng, có một gia đình gồm ba người. Một hôm, người con gái ở nhà nấu cơm, bố mẹ đi làm ngoài đồng. Vì nhà nghèo, người con gái thương bố mẹ vất vả nên chỉ uống nước cơm, còn cơm trắng phần bố mẹ. Nhưng không ngờ, khi cô vừa uống xong nước cơm thì trên trời lóe lên một tia sét, sét lôi cô con gái ra quỳ trước sân nhà. Đúng lúc bố mẹ đi làm về, nhìn thấy con gái quỳ dưới đất, từ đâu lại bay đến một tờ giấy, trên giấy viết vì cô con gái không có lương tâm, đã uống hết nước cơm nên trời bắt đến canh 3 giờ ngọ sẽ bị sấm đánh. Bố mẹ sau khi nghe cô con gái kể lại sự tình, thấy việc cô gái làm là rất tốt, nhưng ý trời không thể làm trái nên chỉ biết im lặng chờ đợi. Ba người họ cùng vào ăn cơm với nhau, người bố thương con gái lớn mà chưa một lần được ăn cơm no nên muốn nhường con gái ăn no rồi hãy đi chịu tội. Mây đen ùn ùn kéo tới, người bố biết thời khắc đó đã đến nhưng lúc này họ vẫn chưa ăn cơm xong, bỗng có cơn gió mang một tờ giấy đến, trên đó viết đã qua thời khắc hành quyết, vì Lôi Công không bao giờ đánh người đang ăn vì thế cô con gái sẽ không bị trừng phạt nữa, cô sẽ vẫn được sống. Đây là câu chuyện cổ mà từ đó câu nói “Trời đánh tránh bữa ăn” được ra đời. Theo Secretchina Quỳnh Chi biên dịch
trời đánh tránh bữa ăn